Em vẫn
biết ngành này nó đã khổ rồi.
Không
phải bây giờ anh mới nói.
Ai cũng
bảo quan tâm, nhưng không hề muốn hỏi ?
Lương ba
cọc ba đồng, 5 bữa tiêu xong.
Tác giả |
Có lẽ ai ai cũng tự nhủ trong lòng
Không phải nghề của em thì cũng là cái nghiệp
Bởi chúng ta giờ đây đang phát khiếp
Nhưng biết bao người còn là cả giấc mơ
Em phải tự cứu em chứ đừng có mong
chờ
Và cũng đừng thơ ơ trước sự đời đang
đến
Bởi phía trước còn nhiều gian nguy
lắm.
Dẫu có kêu trời thì cũng thế thôi em.
Cứ mỗi mai thức dậy bên thềm,
Hãy nở một nụ cười tươi vui sảng
khoái.
Hãy toàn tâm với việc làm thoải mái,
Cuộc đời này nhân - quả chẳng phụ
công.
Giữa muôn trùng khơi rộng mênh mông,
Con thuyền bé tròng trành trên ngọn
sóng
Hãy nhớ lời ầu ơ bên cánh võng
Tuổi thơ mẹ hát em nghe.
Em hãy nhớ lời gió đu đưa những ngọn
tre
Như nhắc nhở bao điều trong ký ức
Nuôi em lớn khôn trong ngập tràn rạo
rực
Tin vào tương lại cuộc sống dâng
trào
Em kêu khổ nghiệp này, nhưng bao
người ước ao
Học hành giỏi chưa có nghề có nghiệp
Hãy vững tâm trên con đường đi tiếp
Vượi khó muôn trùng tìm hạnh phúc
niềm vui.
KB-TTDS