Em mắc phải bận con đông
Mới
tròn ba chục hai bồng hai ru
Suốt ngày công việc lu bu
Sớm lo đứa chạy, trưa bù đứa thơ.
Thức giấc những lúc tờ
mờ,
Việc to việc nhỏ không giờ nghỉ ngơi
Làm người cũng muốn thảnh thơi
Nhưng vì đẻ lắm nay thời cực thân
Đứa thì tay,
đứa thì chân
Đứa đòi kẹo kéo, đứa đòi búp bê
Khắp người bủn rủn thảm thê
Bao nhiêu cực nhọc trăm bề phần em.
Đứa mới chập chững phải kèm
Đứa vừa biết chạy cũng xem không rời
Rồi thì trăm thứ trên đời
Chăm lo cuộc sống, sức hơi cạn dần
Kinh tế ở tốp túng bần
Vợ chồng khốn đốn mười phần vẹn ba.
Giờ đây em mới hiểu ra
Sinh con đông đúc khó mà đảm đương
Nhắn nhủ tất cả bốn phương
Một đến hai đứa trăm đường vẹn trăm.
Sáng tác :
Nguyễn Thế Trọng
Công chức văn
phòng thống kê xã Hưng Yên Nam