Khi cu Tí nhà tôi chào đời, mâu thuẫn mẹ chồng - nàng dâu bắt đầu bùng phát, cũng chủ yếu xoay quanh chủ đề chăm sóc thành viên nhí. Tôi phải thừa nhận mẹ chồng mình rất nhiều kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ, song không phải kinh nghiệm nào cũng đúng và có thể áp dụng trong điều kiện hiện nay. Tôi quen làm theo sách vở, thành thử đôi khi tạo nên 2 quan điểm trái chiều nhau. Nếu tôi cương quyết làm theo ý mình thì bà giận dỗi, thậm chí cáu gắt, còn phải theo ý bà thì lòng tôi lại ấm ức không yên.
Qua một vài lần xung đột, không khí gia đình cứ căng như dây đàn, bản thân tôi cũng phải tự nhìn nhận lại mình. Có lẽ trong mối quan hệ “nhạy cảm” này, tôi chưa thực sự khéo léo, chưa nắm bắt được tâm lý của mẹ chồng. Yêu chồng và không muốn làm anh ấy phiền lòng, tôi bắt đầu công cuộc chinh phục mẹ chồng.
Trước đây, bà nói gì khó nghe là tôi “đối đáp” lại ngay nếu cảm thấy bị oan ức hoặc không đúng. Nay, tôi chỉ lắng nghe với thái độ vui vẻ. Những gì bà nói chưa đúng, lựa lúc bà bình tĩnh và thoải mái, tôi mới nhẹ nhàng bày tỏ suy nghĩ của mình.
Thời gian đầu nhập gia, tôi rất dè dặn trong mọi việc vì tôi sợ làm không vừa ý bà, tôi sợ ánh mắt dò xét và những lời chê bai của bà. Giờ đây tôi hiểu rằng cuộc sống luôn tồn tại 2 mặt tốt và xấu, không ai sinh ra đã giỏi giang ngay mà đòi hỏi sự nỗ lực rèn luyện và học hỏi từ những việc nhỏ nhất. Ý thức được điều đó, tôi tham gia tích cực hơn vào việc gia đình, chấp nhận những “phản hồi” không mấy dễ chịu từ phía mẹ chồng.
Ngày nghỉ, tôi đi chợ và tự tay chế biến món ăn, trong đó tôi luôn chú trọng đến vấn đề dinh dưỡng để làm sao đảm bảo sức khỏe cho cả nhà. Không ngờ, mọi người rất thích những món ăn do tôi làm. Như được khích lệ, tôi năng vào bếp cùng mẹ chồng, lăng xăng học lỏm những món ăn do bà làm.
Phải công nhận mẹ chồng tôi tuy cao tuổi rồi nhưng nấu ăn rất ngon. Trong những món ăn của bà, tôi “kết” nhất món cá kho. Mỗi lần được khen, ánh mắt bà ánh lên niềm vui rạng rỡ. Nhờ chịu khó để ý, dần dần tay nghề nội trợ của tôi được khẳng định. Bây giờ thì bà giao phó toàn bộ công việc bếp núc cho tôi vào ngày nghỉ.
Để tạo ra niềm vui, tôi quan tâm đến một vài sở thích của mẹ chồng. Hôm nào đi làm về thấy có ngô nếp ngon là tôi mua về luộc để 2 mẹ con buổi tối vừa ăn vừa xem phim và bình luận. Ngày lễ, Tết dù bận rộn thế nào tôi cũng tìm mua bằng được một món đồ (dù là rất nhỏ) để tặng mẹ chồng. Những món quà tuy nhỏ nhưng có giá trị khích lệ về mặt tinh thần.
Mùa đông năm nay, thời tiết khô hanh, thấy da dẻ của bà bị nứt nẻ, tôi liền mua cho bà một hộp kem giữ ẩm, chống nẻ và không quên dặn mẹ bôi kem mỗi tối trước khi đi ngủ. Thật hiệu quả, chỉ trong một thời gian ngắn, da mẹ chồng tôi đã mềm mại hơn. Bà rất vui và ai đến chơi cũng mang hộp kem ra khoe.
Sau 2 năm làm dâu với bao hỉ, nộ, ái, ố, tôi tự nhận thấy mình trưởng thành lên rất nhiều nhờ sự khắt khe của mẹ chồng. Bà dạy tôi tính gọn gàng, ngăn nắp, sự khéo léo và tính kiên trì. Giờ đây tôi có thể tự mình sắp xếp nhà cửa sao cho tinh tươm, đẹp mắt, chế biến những món ăn sao cho phù hợp khẩu vị của cả gia đình. Tôi có thể tự tắm cho con, thay đổi bữa ăn với đầy đủ thành phần dinh dưỡng hàng ngày cho “thiên thần bé nhỏ” của mình. Không khí gia đình tôi trở nên vui vẻ, đầm ấm và rộn rã tiếng cười.
Bằng sự cầu thị và tình cảm chân thành của tôi dành cho bà, mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu được cải thiện rõ dệt. Tuy nhiên, tôi cũng hiểu rằng những tình cảm tôi dành cho bà mới chỉ được nửa chặng đường chinh phục bà, một nửa chặng đường còn lại là tôi phải sống thật tốt với chồng. Chỉ khi nào vợ chồng tôi chung sống hòa thuận, hạnh phúc và biết quan tâm đến mọi người thì coi như công cuộc chinh phục mẹ chồng của tôi mới được coi là thành công.
Lê Thị Ngọc Lan
(Tòa án nhân dân thị xã Bỉm Sơn, Thanh Hóa)
Bài dự thi " chinh phục mẹ chồng" - nguồn: http://phunuvietnam.com.vn